PSSC2017    PSSC2016    PSSC2015

 

 

Còn Mãi Ngàn Năm Những Cánh Bay
 
    (tặng Phạm Tương Như)
     
Một thuở lên đường ngược chiều gió*   Còn mãi ngàn năm những cánh bay*
Lưng trời cánh thép chẻ đường mây   Không gian còn đó, mộng còn đây
Tiếng hí ngựa Hồ xưa giục vó   Cánh chim lạc giữa thời giông gió
Lồng lộng tang bồng thỏa chí trai   Thỏa chí làm trai nguyện ước này.
     
Còn đó mơ hồ bao mỹ nữ   Những buổi chiều về mây biếng trôi
Nguyệt cầm tấu khúc nhạc liêu trai   Giai nhân sầu nhớ nhạt màu môi…
Có phải em là mây viễn xứ   Tình gởi theo người đang lướt gió
Người nhìn ngây ngất mộng thiên thai   Dõi theo ai mãi tận cuối trời.
     
Người đứng bên này cơn gió bão   Những cánh rừng nào chim bay qua
Nghe chừng gãy đổ nửa đời sau   Đẩy lùi cái ác, rừng nở hoa
Chí cả mang màu cờ sắc áo   Lưng trời ngược gió đời phiêu bạt
Luận anh hùng gặm nhấm niềm đau   Niềm nhớ làm ai mắt lệ nhòa.
     
Bao năm nung chí chờ tung gió   Chợt có một ngày chinh chiến tàn!
Em ở đầu mây, ta núi non   Đường bay mất dấu, mộng vỡ tan
Tự Do, Dân Chủ người ở trọ   Hồn thiêng sông núi còn u uất
Bao giờ cùng xây dựng Nước Non?   Ngàn xưa, ngàn sau vẫn ngỡ ngàng.
     
Cao ngất Trường Sơn trăng lụa chết   Những phút quay về trong hoài niệm
Núi rừng cây lá khóc thiên thu   Trăng ngàn vẫn sáng giữa đêm thâu
Ngựa Hồ mỏi vó thời oanh liệt   Cánh chim sắt nhớ khung trời cũ
Ai biết mây qua, tóc bạc màu   Thời gian ghi dấu bạc mái đầu.
     
Mưa giông ngỡ tiếng loài chim lạ   Nước non vẫn đợi có một ngày
Bảo Quốc tung hoành chí ngất say   Lưng trời cánh thép lại tung mây
Trấn Không! máu lửa hồn thiêng đã   Trái tim son sắc ngàn năm nhớ
Còn mãi ngàn năm những cánh bay!   Còn mãi ngàn năm những cánh bay!
     
*phi cơ luôn cất cánh ngược hướng gió   * Tựa một bài thơ của Phạm Tương Như
     
Phạm Tương Như   Hồ Thụy Mỹ Hạnh (Thứ Bảy 26.10.2014)